Nhận định, soi kèo Slavia Sofia vs Botev Plovdiv, 20h00 ngày 3/3: Trái đắng xa nhà
(责任编辑:Kinh doanh)
下一篇:Soi kèo góc Napoli vs Inter Milan, 0h00 ngày 2/3
"Vâng ạ," Trịnh Tú Vân dúi một hộp sữa vào tay của Thẩm Điềm, "đứng thứ hai đếm ngược từ dưới lên đấy ạ."
Thẩm Điềm trợn trắng mắt.
"Vậy cũng là giỏi lắm rồi." Cô hàng xóm cười nói, "Cái này là con bé nó đang chuẩn bị lội ngược dòng đấy."
"Mẹ nghe thấy chưa?" Thẩm Điềm trách mẹ của mình, cắm ống hút vào hộp rồi đi ra ngoài cửa, bên ngoài học sinh như đang đổ nhau về phía cổng trường Trung học 1. Cô vừa mới ngước mắt nhìn thì đã trông thấy một dáng người cao cao lẫn trong dòng người ấy.
Trong tay cậu cầm một hộp sữa, một tay còn lại thì để vào trong túi quần, trên lưng đeo chiếc cặp, đôi mắt đào hoa nhẹ cụp xuống như thể đang cười nhưng lại không phải, hời hợt lắng nghe anh bạn tròn trĩnh bên cạnh đang thao thao bất tuyệt.
Vô cùng nổi bật bên trong đám đông.
Thẩm Điềm đứng phía sau của cậu.
Cô len lén nhìn lên bóng lưng của cậu, đi theo cậu vào trong trường mãi cho đến lầu dạy học.
Dòng người bắt đầu phân tán, lớp chuyên thì ở bên trên lầu, dòng người đi lên đó cũng chẳng còn đông đúc nữa, tiếng bước chân cũng càng lúc càng rõ ràng hơn. Anh bạn tròn trĩnh Trần Vận Lương đang khoác tay lên vai Chu Thận Chi đột nhiên quay đầu nhìn về sau.
Tim Thẩm Điềm bất chợt đập nhanh một nhịp.
Đôi mắt đang nhìn thẳng vào Trần Vận Lương.
Cô đứng ngẩn người tại chỗ.
Hai người nhìn nhau độ tầm hai giây, cô cắn chặt ống hút, nói: "Nhường đường đi ạ."
Dứt câu, cô nhanh chóng vội vượt qua mặt hai con người ấy, cậu quay nửa người né sang, hộp sữa mà cô đang cầm giống y hệt với hộp sữa của Chu Thận Chi, cậu trai kia cúi xuống, lướt mắt nhìn qua.
Trần Vận Lương: "Xem ra không chỉ có mỗi mình cậu thích uống cái loại sữa này nhỉ."
- ----
Vừa bước chân vào trong lớp, Thẩm Điềm hít một hơi thật sâu, thở ra cảm giác nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cô vừa đi vừa quan sát xung quanh. Đây không phải là lớp mười hai của cô nữa mà là lớp chuyên đấy.
Điều không giống với lớp mười hai, đó chính là các bạn ở lớp chuyên vừa vào lớp thì đã bắt đầu học, bọn họ lập tức vào trạng thái tập trung, im lặng hơn rất nhiều. Cô lại có chút ngại nên vẫn đứng im bên ngoài cửa lớp mấy giây.
Con đường hành lang dài chợt vang lên tiếng bước chân, nam sinh dáng người cao cao kia cùng người bạn tròn trĩnh bên cạnh đi qua hành lang. Từ cửa sau bước vào, một bạn nữ sinh thắt tóc đuôi sam ngồi ở bàn cuối đang chống cằm giải đề, trông thấy cậu vội nghiêng đầu mỉm cười.
Chu Thận Chi treo xong cặp, ngồi vào bên cạnh bạn nữ đó.
Nữ sinh ấy tên là Tần Mạch, là học sinh đứng thứ hai của khối.
Thẩm Điềm vô thức khều khều quai cặp của mình.
"Thẩm Điềm?" Giáo viên chủ nhiệm Triệu Tuyên Thành bước lên bục giảng: "Đứng ngơ ra đấy làm gì? Tìm chỗ ngồi đi em."
Thẩm Điềm gật đầu với thầy chủ nhiệm.
"Thầy ơi, em ngồi ở đâu ạ?"
Triệu Tuyên Thành nhìn xuống bên dưới, các bạn khác ở trong lớp lúc này mới để ý đến Thẩm Điềm. Trong thời cấp ba đầy hỗn loạn này, từ một lớp bình thường mà thi được vào lớp chuyên cũng chỉ có mỗi Thẩm Điềm nhưng thành tích thì cũng không phải quá xuất sắc. Sau khi cả đám học bá nhìn ra thực lực của cô, tất cả đều chẳng có chút phản ứng bất ngờ nào.
Sự hiếu kỳ chỉ duy trì được trong một giây.
Dãy hai bàn cuối cùng có một bạn nữ giơ tay lên, nói: "Thầy ơi, chỗ em vẫn còn trống, để bạn mới ngồi cùng em đi ạ."
"Được thôi, Thẩm Điềm, em vào ngồi bên cạnh Tào Lộ đi." Triệu Tuyên Thành gật đầu.
Thẩm Điềm "ừm" một tiếng rồi đi về hướng của Tào Lộ, Tào Lộ ngồi bàn cuối dãy hai còn Chu Thận Chi ở dãy một, cô chỉ cách Chu Thận Chi một lối đi mà thôi.
Suốt quãng đường đi, Thẩm Điềm chẳng dám liếc mắt nhìn quanh. Đến chỗ ngồi của mình, cô lấy sách trong cặp ra, nở một nụ cười với Tào Lộ: "Cảm ơn đã thu nhận tớ nha."
Tào Lộ cười tít mắt vỗ vào vai cô.
"Sau này chúng ta đã là bạn cùng bàn với nhau rồi, thành tích của tớ xếp phía sau cậu đấy, cậu phải gánh cả tớ nữa."
Thẩm Điềm: "..."
"Được thôi."
Sau khi ổn định chỗ ngồi, ánh mắt cô mới bắt đầu nhìn ngó sang bên cạnh.
Chu Thận Chi đang cúi mặt lật đề thi, từng sợi tóc nhỏ rơi đến đôi mày cậu, chiếc cằm với đường nét rõ ràng thanh tú, tay còn lại đang xoay chiếc bút màu đen, xoay một lúc lại dừng một lúc, ngón tay thon dài như thể đang nhảy múa dưới ánh nắng vậy.
Hơi thở của cô đột nhiên dồn dập.
Tào Lộ ngó đầu ra trước, nói: "Hai cậu ấy đứng đầu và thứ hai trong lớp, Chu Thận Chi và Tần Mạch, một người đứng đầu khối, một người xếp thứ hai đấy."
Thẩm Điềm nén lại nhịp thở.
"Ồ."
Tào Lộ lại nói khẽ.
"Chu Thận Chi được rất nhiều con gái yêu thích, tan học cậu sẽ biết ngay, cả cái hành lang đều là đến để xem cậu ta thôi."
Hơi thở của Thẩm Điềm lại đột nhiên gấp gáp: "Sau đó thì sao?"
Tào Lộ một tay chống cằm vẫn muốn tiếp tục nói, nam sinh ngồi phía trên quay đầu, chính là Trần Vận Lương, cậu ấy nói: "Có vài bạn đến là để ngắm chàng mập tớ đây này."
Cậu ấy cười tít cả mắt nhìn về Thẩm Điềm.
Thẩm Điềm chợt nhớ lại cảnh ở cầu thang.
Vẻ mặt chăm chú.
Tào Lộ giễu cợt.
"Xem cậu ư? Lẽ nào nhà cậu không có gương hả?"
"Nói vậy mà được á, anh đây cũng là người đẹp trai trong vũ trụ người mập đó nha."
" alt="Truyện Chiếc Hộp Ánh Trăng" />"Ta đến đây." Đình Nhi vui vẻ đáp lời, lập tức đi vào phòng, cuối cùng đại tiểu thư cũng trở lại bình thường rồi.
Sau khi đi vào lập tức giúp Độc Cô Thiên Nhã thay y phục. Không biết có phải ảo giác của riêng mình hay không, Đình Nhi phát hiện đại tiểu thư so với bình thường trầm ổn đoan trang dường như càng trở nên có khí thế hơn trước. Đây không phải là ảo giác của Đình Nhi, trước khi Độc Cô Thiên Nhã được ban chết, nàng đã ba mươi bốn tuổi, cho dù bây giờ quay về năm mười bảy tuổi thì thực tế trong tâm tưởng nàng đã hơn ba mươi, còn có hai năm làm cô hồn dã quỹ, sớm đã không còn nông nỗi tuổi thanh xuân, thêm vào tám năm hoàng hậu, càng cao quý không sao tả xiết.
Sau khi Đình Nhi giúp Độc Cô Thiên Nhã điểm trang xong, nàng liền dắt theo Đình Nhi dạo bước đến rừng trúc phía sau Độc Cô gia.
"Đại tiểu thư vừa hết bệnh, cũng nên đi ra ngoài nhiều hơn." Độc Cô vui mừng nói với Độc Cô Thiên Nhã đang đi bên cạnh.
"Đình Nhi…" Độc Cô Thiên Nhã nhìn Đình Nhi hiện tại vẫn còn non trẻ, chợt nhớ đến một Đình Nhi đến chết không rời không bỏ, vạn phần cảm thán trong lòng.
" alt="Truyện Phế Hậu (Quyển Thượng)" />" alt="Game thủ phải lựa chọn như nào khi có quá nhiều game để chơi?" />
Vlog đầu tiên của Hot Vlogger Toàn Shinoda
Song song với việc đều đặn ra mắt các vlog, Toàn Shinoda cũng tham gia vào các bộ phim ngắn hay các sự kiện âm nhạc dành cho giới trẻ. Đối với thế giới game, anh cùng Linh Miu và Hữu Công tham gia vào clip "13 thói hư tật xấu nơi công sở" trong chiến dịch quảng bá rầm rộ cho tựa game Tiếu Ngạo Giang Hồ của VGG hay thực hiện bộ ảnh cosplay chụp cùng hot girl Hanna Kún.
Toàn Shinoda càng được cộng đồng game thủ biết đến nhiều hơn nữa khi anh tham gia nhiều dự án về game như bình luận bóng đá trong FIFA Online 3với những pha bình luận "bá đạo" nhưng không kém phần hóm hỉnh khiến cho người xem phải cười nghiêng ngả.
Mới đây, anh chàng còn là "HLV quyền lực nhất" làng túc cầu giáo, khi làm thầy của các siêu sao bóng đá như Messi, Cristiano Ronaldo, Wayne Rooney, Neymar Jr… và sử dụng đủ mọi chiêu trò để ‘củ hành’ những siêu cầu thủ này. Một lần nữa anh cộng đồng game thủ lại cười nghiêng ngả khi thấy Messi phục vụ thầy tận răng, Ronaldo chăm chỉ đi chợ còn Rooney thì cật lực… lau nhà.
Nhưng ngày hôm nay, chắc hẳn anh sẽ lấy đi không ít nước mắt của những người hâm mộ cùng cộng đồng game thủ, khi thông tin về sự ra đi đột ngột của anh đã được người thân xác nhận vào rạng sáng ngày hôm nay. Mặc dù chưa rõ nguyên nhân nhưng theo những thông tin ban đầu, Toàn Shinoda được đưa vào bệnh viên cấp cứu vì suy hô hấp.
Khắp các diễn đàn, cộng đồng mạng đều bày tỏ sự thương tiếc cho toàn Shinoda, anh ra đi khi tuổi đời còn rất trẻ, cộng đồng mạng đã mất đi chàng vlooger tài năng, hài hước, những hình ảnh về anh giờ sẽ chỉ còn đọng lại trong mỗi ký ức của từng game thủ, cũng như những ai đã từng yêu cái tên Toàn Shinoda.
Những hình ảnh này sẽ chỉ còn là kỷ niệm:
GameSao sẽ liên tục cập nhật thêm thông tin về sự ra đi của Toàn Shinoda.
Bảo Việt
" alt="Nghẹn ngào nhìn lại những khoảnh khắc của vlogger đa tài: Toàn Shinoda" />
" alt="Hàng xóm bàng hoàng trước tin Toàn Shinoda qua đời" />
- ·Nhận định, soi kèo Lyon vs Brest, 21h00 ngày 2/3: Tự tin trên sân khách
- ·Truyện Bạch Phát Hoàng Phi
- ·Truyện Thoát Khỏi Thư Viện
- ·Cười vỡ bụng với cuộc thi 'Chế Ảnh Cùng Touch'
- ·Nhận định, soi kèo Angers vs Toulouse, 23h15 ngày 2/3: Đâu dễ cho cửa trên
- ·Cách theo dõi lịch thi đấu World Cup 2014 bằng Google Calendar
- ·Rạo rực với Linh Miu trong cosplay Ải Mỹ Nhân Mobile
- ·9 mẹo tiết kiệm 3G trên Android
- ·Kèo vàng bóng đá Villarreal vs Espanyol, 03h00 ngày 4/3: Khách thất thế
- ·Truyện Phế Vật Không Còn Nữa! Thiên Tài Khuynh Thành Toàn Hệ Linh Sư
Ngày cô chào đời thì mẹ cô cũng liền tạ thế, chính vì vậy mà hai bên nội ngoại đoạn tuyệt quan hệ. Cô chỉ có thể ngắm mẹ qua những bức ảnh, những bức ảnh đã ố vàng, trong ấy có người phụ nữ Giang Nam dịu dàng thanh tú, mi mắt như họa, đôi ngươi như biết cười, bên cạnh là hoa quỳnh nở rộ thành đoàn đoàn cụm cụm, đầy cây đầy cành.
Cô lớn lên rất giống mẹ, chỉ là không dịu dàng ôn hòa bằng bà ấy, lại nhiều hơn mấy phần thanh tú cùng lạnh lùng.
Ba cô là một thương nhân, nghe nói lúc trẻ là một vị tài tử mạo hiểm lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh, sau này luôn khoe khoang mình là một doanh nhân tri thức.
Từ lúc Ôn Chủy Vũ bắt đầu biết nhận thức, trong trí nhớ của cô, ba vẫn luôn bận rộn chuyện xã giao, bên cạnh người nho nhã như ông trước giờ chưa từng vắng bóng những bóng hồng tri kỷ. Khi cô còn nhỏ, nhà trường tổ chức họp phụ huynh, ba bận, bóng hồng tri kỷ thay ông đi, trong sáu năm liên tiếp, bóng hồng cũng đổi thay, mỗi lần lại là một người khác nhau.
Bà nội nói những người đó đều là hồ ly tinh.
Sơn Hải Kinh - Nam Sơn Kinh(2) có ghi: "Núi Thanh Khâu có loài thú, dáng như hồ nhưng có chín đuôi, tiếng kêu giống trẻ sơ sinh khóc, có thể ăn thịt người, ăn được thịt nó thì yêu tà khí độc bất xâm". "Ăn" về nghĩa chính là nuôi dưỡng. Theo truyền thuyết kể, hồ tu nghìn năm mới được chín đuôi. Họ Đồ San, tộc Thuần Hồ, tộc Hữu Tô vân vân đều lấy hồ ly làm vật tổ.
Hồ ly trong mắt cô là một thứ linh thiêng thần thánh.
Bọn họ, hình như chẳng dính dáng gì đến hồ.
Cô thích truyền thuyết về các thượng cổ thần, thích miên man suy nghĩ, thích vẽ ra một thế giới thần thoại khác biệt phàm tục ở trong đầu, thích mang nó họa lên giấy.
Lúc Ôn Chủy Vũ học sơ trung, trong giờ văn, cô trốn sau đống sách dày vẽ đằng xà, bị giáo viên dạy ngữ văn bắt được. Giáo viên đó cầm lấy tập tranh của cô, tức giận mắng: "Em mà có thể thi đậu cao trung á, tôi dùng tay không chiên cá cho em ăn."
Cô lặng lẽ nhặt lại tập tranh của mình, lặng lẽ thi được thứ hạng cao nhất lớp từ dưới đếm lên, đành phải thi vào lớp năng khiếu nghệ thuật, ba cô lại tốn thêm một mớ tiền bù vào mấy điểm còn thiếu đó, để cô có thể học ở trường cấp ba trọng điểm của thành phố.
Năm cô lên ba, ông nội đã dạy cô cầm bút cọ, từ đó về sau Ôn Chùy Vũ chưa từng buông bút xuống. Khi còn học tiểu học, cuộc sống mỗi ngày sau giờ học của cô là đều cầm cọ vẽ vẽ, sau này lại càng si mê hơn. Ba năm sơ trung, cô vẽ hết ba năm. Cao trung ba năm, ba năm qua cô cũng chỉ vẽ. Học bốn năm đại học, cô vẽ suốt bốn năm. Năm hai mươi mốt tuổi tốt nghiệp đại học cho đến hiện tại lại vẽ được thêm năm năm.
Cô đắm chìm trong thế giới thần thoại cổ xưa, cô mang nào núi, nào mây, nào gió, nào là bụi nước sương mù, nào là sơn lâm cổ thụ, nào là hoa, là cỏ, là sơn tinh yêu quái, thần yêu tiên ma ở trong đầu một bút phác họa lên mặt giấy.
Ông nội nói nét vẽ của cô rất có hồn, là người có thiên phú thích hợp theo đuổi con đường này. Thật ra, cô chỉ đơn thuần muốn dùng cây bút ở trong tay vẽ nên thế giới trong tưởng tượng của chính mình, thần và hồn của cô đều ở tại nơi ấy, hết thảy mọi thứ trong thế giới này của con người đều giống như ánh sáng hòa quyện cùng bóng tối.
Cả đời ông nội cô vẽ hoa họa điểu. Đến nay, ngoại trừ thi thoảng mua bán một ít cổ vật hay vẽ vài bức giao lưu qua lại với bè bạn, thường thức tác phẩm, phần thời gian còn lại ông đều ở nhà trồng hoa nuôi cá, bên trong ngôi nhà cổ theo lối kiến trúc đặc trưng thời Minh Thanh này còn được ông bày trí thêm một ít cảnh vật lâm viên, đủ để hưởng thụ cuộc sống an nhàn thanh thản của tuổi già.
Cô cho rằng mình có thể mãi sống cùng ông nội trong căn nhà này, chuyên tâm vẽ sơn tinh yêu quái của cô, không cần sầu lo vì cuộc sống.
Thế nhưng, đời lại tặng cho hai ông cháu cô một trò đùa to lớn.
Tháng trước, Ôn Thời Tập tiên sinh còn nói chỉ cần huy động thêm vốn thì có thể làm cho giá cổ phiếu của công ty tăng lên gấp vài lần, nghe nói giờ đã ôm theo tiền bỏ trốn. Cô và ông nội, cả cô ba cũng không liên lạc được với ông ấy, chỉ có cô hai của cô nghe ngóng được chút tin tức, cô hai nói ba cô hình như đã trốn ra nước ngoài, nhưng rốt cuộc ở nơi nào thì lại chẳng rõ.
Ôn Chủy Vũ chưa từng hỏi đến chuyện làm ăn của ba mình, công ty xảy ra chuyện gì cô cũng không mấy rõ ràng, điều duy nhất cô biết chính là sau khi ba mình chạy mất, cửa nhà trước sau đều bị chủ nợ chặn kín, người ta đứng trước cửa nhà cô khóc, nói ba cô gạt sạch tiền dưỡng già bọn họ. Cảnh sát cũng đến tận nhà, bảo ông ấy có liên quan đến chuyện tập trung vốn phi pháp, sợ tội nên bỏ trốn.
Lão tiên sinh tức đến nỗi thiếu chút nữa đập nát chiếc tách hoa điểu ông yêu thích nhất.
Ôn Thời Tập tiên sinh chạy rồi, coi như ba của tiên sinh là Ôn Nho lão tiên sinh cùng cháu gái Ôn Chủy Vũ tiểu thư phải đối mặt với những khoản nợ khổng lồ do Ôn Thời Tập tiên sinh bỏ lại.
Ôn Chủy Vũ miệt mài vẽ suốt hai mươi ba năm, đến hôm nay cũng xem như là có chút tiếng tăm, nhưng, tranh của cô trước giờ đều chỉ dành tham gia triển lãm và dự thi, một bức cũng không nỡ bán, người không có nguồn thu nhập như cô phải luôn dựa vào Ôn Nho lão tiên sinh và Ôn Thời Tập tiên sinh cấp dưỡng.
Ôn Nho lão tiên sinh, năm nay bảy mươi lăm tuổi, đã đến độ tuổi mà ngay cả con gái ruột cũng không dám cho ông vay mượn.
Ông cháu hai người gánh trên vai món nợ kếch xù của Ôn Thời Tập tiên sinh, chỉ còn mỗi cách bán đi gia sản.
Những công ty môi giới bất động sản, thương nhân am hiểu về đồ cổ nghe tin bèn lũ lượt kéo đến, còn chịu khó cần mẫn hơn cả chủ nợ.
Khoản nợ khổng lồ khiến ngôi nhà và tất cả những đồ vật bên trong nó đều bị treo giá, thậm chí bạn thân ngày trước của Ôn Thời Tập tiên sinh cũng đến ra giá với cô.
Nhân thế đổi thay, chẳng gì sánh kịp.
Người tiến vào nhà cô nườm nượp không dứt. Đồ mà ông nội cô sưu tầm hơn nửa đời người, nội thất cổ gìn giữ từ thời Minh Thanh ở trong nhà, giường babu(3) của cô, chiếc trường kỷ la hán đặt cạnh cửa sổ, đàn tranh cùng giá đỡ đàn... Từng món từng món đều bị người ta nhìn trúng, thương lượng giá, gói mang đi. Ngay cả mười mấy con chim ông nội nuôi đã lâu treo ở hàng lang bên nhà, đồ cưới bà nội để lại cho cô làm của hồi môn đều không thể giữ lại.
Cứ lần lần lượt lượt liên tục như thế, chưa đầy một tháng, cả ngôi nhà to lớn không giữ nổi một chậu cảnh. Nhà của Ôn Chủy Vũ giờ đây chỉ còn sót lại một căn nhà trống rỗng và một gian phòng chứa đầy tranh của cô, trước kia có người ra giá cao muốn mua thì cô không bán, bây giờ muốn bán, một bức cũng chẳng có ai mua.
Thế nhân đều săn đón danh gia, trước khi mua tranh phải xem chủ. Đối với một họa sĩ trẻ tuổi chỉ có trong tay chứng nhận nghệ sĩ bậc ba cấp quốc gia và vài giải thưởng nho nhỏ, gia đình lại phá sản, chẳng đáng chú ý đến.
Những người đến nhà cô, không phải chủ nợ thì chính là người đến xem nhà.
" alt="Truyện Liêu Nhàn" />
Đôi tay Đường Linh để ở trước ngực nam nhân. Nhưng mà nam nhân bị trúng mị dược căn bản mặc kệ Đường Linh giãy giụa, trực tiếp dùng sức xé nát váy đồng phục Đường Linh. Hai chỉ cơ bắp chồng chất bút tích trực tiếp mở rộng đôi chân trắng nõn của cô, liều mạng đem côn th*t thô to cắm vào.
"Tiện nhân, cậu hạ dược tôi không phải vì muốn tôi chịch cậu sao?"
Con ngươi đen nhánh Mạnh Tử Hạo khinh thường nhìn Đường Linh. Nhưng không thể không thừa nhận, dưới thân hoa huy*t ướt át kẹp đến côn th*t vừa đau lại vừa sướng.
"Đúng vậy, là tôi hạ tiện. Tôi chính là hạ tiện mới có thể thích cậu! Tôi mới có thể biết rõ cậu thích người khác, mà còn đối với cậu... Ô ô..."
Đường Linh gắt gao mà cắn chặt môi, đau đớn kịch liệt cơ hồ mau đem cánh môi cắn rách.
Bộ dáng mỹ nhân cố nén nước mắt, liền tính bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ mềm lòng. Huống chi hiện tại Mạnh Tử Hạo đang cắm hoa huy*t xử nữ của mỹ nhân.
Mạnh Tử Hạo sắc mặt quả nhiên khẽ biến.
"Thế nào? Tôi diễn cảnh khóc không tồi đi, hệ thống quân."
【 Thỉnh ký chủ không cần cao hứng quá sớm. Đối phương hiện tại đối ngài, độ hảo cảm không cao. Quá mức tự tin dễ dàng lật xe. 】
Đường Linh trước khi xuyên qua đã xảy ra tai nạn xe cộ. Sau khi chết liền bị trói định với một cái hệ thống tên là 'nữ phụ nghịch tập'. Nhiệm vụ công lược nam chính cùng nam phụ, nếu không sẽ bị hệ thống tiêu hủy.
Mạnh Tử Hạo từ trên cao nhìn xuống Đường Linh. Nữ nhân như âm hồn không tán trước kia, bây giờ đổi tính? Hôm nay Đường Linh cho hắn một loại cảm giác kỳ lạ.
"Đường Linh, cậu đừng tưởng rằng tôi chạm vào cậu thì nhất định phải đối với cậu phụ trách. Cậu đừng mơ dùng chuyện này uy hiếp tôi!"
" alt="Truyện Siêu Cấp Trà Xanh Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi" />2. Click vào Hiển thị Cài đặt nâng cao (Show Advanced Settings) ở gần cuối cửa sổ vừa hiển thị.
3. Tìm nút bấm Xóa dữ liệu duyệt web (Clear Browsing Data) dưới mục Quyền riêng tư (Privacy). Click và lựa chọn loại dữ liệu muốn xóa rồi click vào Clear browsing data.
Trình duyệt Firefox
1. Click vào biểu tượng ba thanh ngang ở góc trên cùng bên phải màn hình, trong trình đơn hiện ra, chọn Tùy chọn (Options).
2. Click vào nút Nâng cao (Advanced) rồi chọn tab Mạng lưới (Network) từ danh sách các tab xuất hiện. Tìm mục Cached Web Content rồi chọn Xóa ngay (Clear now).
" alt="Hướng dẫn xóa cache trên trình duyệt Chrome, Fifefox, IE, Safari" />
- ·Soi kèo góc Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3
- ·Truyện Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh
- ·Cận cảnh 'chiến binh' iRevo mà HKPhone muốn người dùng thay thế iPhone 5s
- ·Truyện Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)
- ·Nhận định, soi kèo Mallorca vs Alaves, 0h30 ngày 3/3: Không ngại làm khách
- ·Ám Hắc Tam Quốc phát động Thủy tinh Khoáng Chiến liên server
- ·Ác Ma Trỗi Dậy mang đến 'cơn mưa' tính năng trong Ma Thần 3D
- ·Trải nghiệm Phong Ma cùng clip skill đã mắt
- ·Nhận định, soi kèo Boavista vs Santa Clara, 23h30 ngày 2/3: Đả bại chủ nhà
- ·Truyện Tề Gia Chi Bảo